Vè rượu

Nghiêng ly uống cạn một hơi Dẫu rằng cay đắng…cho vơi nỗi sầu. Hết ly rồi lại đến bầu. Rượu cay đã cạn…men sầu triền miên…

Uống đi…cạn hết…ưu phiền. Cho vơi đáy cốc…một thiên sử buồn. Bên ngoài từng giọt mưa tuôn Đóa hoa nở muộn…gió buồn đẩy đưa…

Nỗi đau biết nói sao vừa ? Mưa kia cứ mãi đong đưa thét gào. Hình như nắng có sầu đâu. Sao trùng dương lạnh tím màu rưng rưng

Uống một ly ta say lúy túy Uống hai ly chân đứng chân quỳ Uống ba ly cứ ruộng mà đi Uống bốn ly đụng chi nói đó Uống năm ly cho chó ăn chè Uống sáu ly ai nói nấy nghe Uống bảy ly cho xe lội nước Uống tám ly đi được bốn chân Uống chín ly miệng phì nước bọt Uống mười ly tan nát đời mi

Đêm nay rượu đế mầy bầu, Một mình một chén với sầu liên miên. Uống cho dịu bớt muộn phiền, Uống cho bung hết xích xiềng trong tim, Uống đi cho hết si tình, Uống cho quên cả chính mình là ai, Uống cho kí ức phôi phai, Uống cho nỗi nhớ chan đầy vần thơ Uống luôn cả ánh trăng mờ Uống cho điên đảo cuộc cờ thế gian Uống cho tan bóng hình nàng Uống cho để biết thế nào là say, Uống cho nguôi nỗi đắng cay Uống cho quên cả tháng ngày đang trôi Uống cho say cả cuộc đời Uống cho nghiêng ngả đất trời chung quanh.

Sưu tầm