Quyền sở hữu
Hai vợ chồng nọ ra tòa li dị. Hai người có một đứa con trai chung. Tòa tuyên xử lỗi về người chồng. Do đó người vợ được nuôi con và người chồng phải cấp dưỡng hàng tháng.
- Anh có điều gì muốn nói nữa không?
- Tôi muốn nói tòa đã bất công khi không cho phép tôi được nuôi con tôi.
- Anh căn cứ vào đâu mà nói như vậy?
- Thưa ông chánh án, tôi xin phép hỏi ông khi bỏ một đồng vào cái máy bán nước giải khát rồi bấm nút. Một hộp Coca Cola rơi ra, thì hộp nước đó của ông hay vẫn còn là của cái máy.
Vợ và bồ
Vợ là cơm nguội của ta Nhưng là đặc sản thằng cha láng giềng. Bồ là phở nóng tuyệt vời. Vợ là cơm nguội đáy nồi hẩm hiu. Bồ là nơi tỏ lời yêu Vợ là nơi trút bao nhiêu bực mình. Bồ là rượu ngọt trong bình Vợ là nước ở ao đình nhạt pheo. Nhìn bồ đôi mắt trong veo Trông vợ đôi mắt trong veo gườm gườm. Bồ tiêu thì chẳng tiếc tiền Vợ tiêu một cắc thì liền kêu hoang Bồ dỗi thì phải xuống thang Vợ giận bị mắng, bị phang thêm liền Một khi túi hãy còn tiền Thì bồ thắm thiết kề liền bên anh Một mai hết sạch sành sanh Bồ đi vợ lại đón anh về nhà Bồ là lều, vợ là nhà Gió lớn, lều sụp, mái nhà còn kia Vợ là cơm nguội của ta Nhưng là đặc sản thằng cha láng giềng… Kiêng người lạ xông đất
Một giọng đàn ông hoảng hốt gọi điện đến sở cảnh sát trong đêm giao thừa.
- Xin báo cho 113 gấp. Căn hộ của tôi vừa bị kẻ gian bẻ khoá, chúng đã lấy sạch tiền, vàng.
- Ông và gia đình bình tĩnh và cố giữ nguyên hiện trường. Chúng tôi sẽ đến ngay.
- Ấy, từ từ cũng được, qua mồng 3 các ông hãy đến, nhà tôi vẫn kiêng người… lạ xông đất.